Thứ Hai, 8 tháng 4, 2013
Cuối tuần buồn!!!!!!
Người đăng: Unknown vào lúc 00:23 0 nhận xét
Nhìn bạn bè có đôi,có cặp đi chơi cảm thấy chạnh lòng quá. Những câu hỏi thăm cứ như con dao xoáy sâu vào tận tim mình : " hai người ở xa nhau như vậy tranh thủ cưới sớm đi nè""anh đâu hok đi cùng mà đi một mình vậy nè""tối nay đi cùng với a.vũ hả"" đám cưới mơ có a.vũ về hok?"...blap....blap....blap....
Cố kìm lòng cho nước mắt không rơi, cố cười thật tươi để không ai biết, cố trả lời thật tự nhiên như chưa có chuyện gì xảy ra....cố................. phải cố.....lại dối lòng. Cũng chỉ vì không dám đối mặt với thực tế, một thực tế đau lòng và quá ư phũ phàng.
Người ta nói Thiên Bình đã không iu thì thôi còn đã yêu thật lòng rồi thì khó mà quên được. Sao mà sâu mà nặng vậy????????????? Người đau khổ cuối cùng cũng chỉ có bản thân mình. Nhưng dù sao thì mình cũng chẳng bao giờ hối hận"vì đã iu ai đó hơn cả bản thân mình".
Chỉ là bây giờ mình đang trượt dài trên còn đường mà chính bản thân mình cũng không thể nào tha thứ được. Lợi dụng người khác và làm đau chính mình. Làm sao đây???Cứ tiếp tục như thế này sao???Bây giờ làm sao dừng lại khi mà đã lỡ làm tổn thương một con người. Tôi căm ghét chính bản thân mình..........
Cố kìm lòng cho nước mắt không rơi, cố cười thật tươi để không ai biết, cố trả lời thật tự nhiên như chưa có chuyện gì xảy ra....cố................. phải cố.....lại dối lòng. Cũng chỉ vì không dám đối mặt với thực tế, một thực tế đau lòng và quá ư phũ phàng.
Người ta nói Thiên Bình đã không iu thì thôi còn đã yêu thật lòng rồi thì khó mà quên được. Sao mà sâu mà nặng vậy????????????? Người đau khổ cuối cùng cũng chỉ có bản thân mình. Nhưng dù sao thì mình cũng chẳng bao giờ hối hận"vì đã iu ai đó hơn cả bản thân mình".
Chỉ là bây giờ mình đang trượt dài trên còn đường mà chính bản thân mình cũng không thể nào tha thứ được. Lợi dụng người khác và làm đau chính mình. Làm sao đây???Cứ tiếp tục như thế này sao???Bây giờ làm sao dừng lại khi mà đã lỡ làm tổn thương một con người. Tôi căm ghét chính bản thân mình..........
Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2013
Cuối tuần nào
Người đăng: Unknown vào lúc 01:34 0 nhận xét
Thứ 6 ngày 05 tháng 04 năm 2014
Ngày mai là cuối tuần hay hôm nay là cuối tuần nhỉ???????? Mọi thứ cứ như ăn sâu vào tiềm thức và khiến con người ta phải suy nghĩ về nó.
Nhìn đi nhìn lại bạn bè chuẩn bị lên xe hoa hết rồi, ai cũng có cặp có đôi. Nhìn lại mình đôi lúc cũng cảm thấy một chút chạnh lòng, một chút buồn. Nhưng biết sao được bây giờ cái số nó đã vậy thì đành chấp nhận thui.
Cũng chẳng mong ước gì sẽ có một chàng hoàng tử xuất hiện và iu thương mình. Vì hoàng tử chỉ có trong truyện cổ tích thôi, còn đây là cuộc sống " thực tế và phũ phàng".
Có lẽ mình đang sống thật với con người mình. Một con người luôn tồn tại hai tích cách mà chính bản thân mình cũng chẳng bao giờ hiểu được??Đúng là Thiên Bình luôn làm con người ta khó hiểu và tò mò.
Dù sao thì bây giờ mình cũng nên làm tròn trách nhiệm với người mà đã đối xử tốt với mình. Đừng con nít nữa, cũng đừng mơ mộng gì thêm nữa đừng làm người khác phải buồn theo.
Ngày mai là cuối tuần hay hôm nay là cuối tuần nhỉ???????? Mọi thứ cứ như ăn sâu vào tiềm thức và khiến con người ta phải suy nghĩ về nó.
Nhìn đi nhìn lại bạn bè chuẩn bị lên xe hoa hết rồi, ai cũng có cặp có đôi. Nhìn lại mình đôi lúc cũng cảm thấy một chút chạnh lòng, một chút buồn. Nhưng biết sao được bây giờ cái số nó đã vậy thì đành chấp nhận thui.
Cũng chẳng mong ước gì sẽ có một chàng hoàng tử xuất hiện và iu thương mình. Vì hoàng tử chỉ có trong truyện cổ tích thôi, còn đây là cuộc sống " thực tế và phũ phàng".
Có lẽ mình đang sống thật với con người mình. Một con người luôn tồn tại hai tích cách mà chính bản thân mình cũng chẳng bao giờ hiểu được??Đúng là Thiên Bình luôn làm con người ta khó hiểu và tò mò.
Dù sao thì bây giờ mình cũng nên làm tròn trách nhiệm với người mà đã đối xử tốt với mình. Đừng con nít nữa, cũng đừng mơ mộng gì thêm nữa đừng làm người khác phải buồn theo.
Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013
Bắt đầu!!!!!!!!!!!!
Người đăng: Unknown vào lúc 20:32 0 nhận xét
Ngày 01/04/2013
Bắt đầu cho một ngày mới, ngày đầu tuần và ngày của đầu tháng. Một cuộc sống mới bắt đầu.
Tối qua anh đã làm cho mình thật sự thấy bực mình. Tại sao anh chẳng quan tâm gì đến cảm xúc của mình? Chỉ làm những điều mình thích vậy nhỉ??? Thật là một buổi đi chơi tồi tệ.
Mình muốn nói cho anh biết, cảm xúc thật sự của mình. Muốn nói cho anh biết tình cảm thật sự của mình! Nhưng mình sợ anh buồn...... Anh đã rất tốt với mình, có lẽ suốt đời này mình nợ anh rất nhiều. Thà mình cứ buồn và chịu đựng còn hơn thấy người khác phải vì mình mà buồn mà đây lại là người rất tốt với mình thì mình lại càng không thể.
Sống để làm cho người khác vui vậy!
Bắt đầu cho một ngày mới, ngày đầu tuần và ngày của đầu tháng. Một cuộc sống mới bắt đầu.
Tối qua anh đã làm cho mình thật sự thấy bực mình. Tại sao anh chẳng quan tâm gì đến cảm xúc của mình? Chỉ làm những điều mình thích vậy nhỉ??? Thật là một buổi đi chơi tồi tệ.
Mình muốn nói cho anh biết, cảm xúc thật sự của mình. Muốn nói cho anh biết tình cảm thật sự của mình! Nhưng mình sợ anh buồn...... Anh đã rất tốt với mình, có lẽ suốt đời này mình nợ anh rất nhiều. Thà mình cứ buồn và chịu đựng còn hơn thấy người khác phải vì mình mà buồn mà đây lại là người rất tốt với mình thì mình lại càng không thể.
Sống để làm cho người khác vui vậy!
Thứ Ba, 26 tháng 3, 2013
Thiên Bình
Người đăng: Unknown vào lúc 00:21 0 nhận xét
Thiên Bình cất tiếng khóc chào đời vào cái ngày cuối thu, đầu đông...cái ngày thời tiết giao mùa, cũng là cái ngày ẩm ương của trời đất...phải chăng nó làm nên tính cách của TB???
Thiên là trời, bình là bình yên, Tb sinh ra để cân bằng trời đất, để đem bình yên cho mọi người, để hài hòa tình yêu, tình bạn và hạnh phúc...
Nhưng...
Đã cho Thiên Bình cái cân để cân bằng trời đất, sao không cho nó cái cân để cân bằng trái tim nó?
Đã cho Thiên Bình vẻ ngoài xinh đẹp sao không cho nó cái hạnh phúc vẹn nguyên?
Đã cho Thiên Bình cái vẻ hào hoa, phong nhã sao không cho nó 1 người yêu chân thành?
Đã cho Thiên Bình cái vẻ hồn nhiên, yêu đời, nhiều bạn bè sao không cho nó 1 tâm hồn luôn vui vẻ...?
Cái sự lạnh lùng của Thiên Bình không phải tự nhiên mà có... nó chỉ xuất hiện khi Thiên Bình thực sự tổn thương mà thôi...
Nếu ai yêu TB , xin đừng làm TB khóc nhé
***
TRÁI TIM THIÊN BÌNH [
]Thiên Bình mặc nhiên cứ Vẽ trái tim của mình ra khỏi vòng tròn an yên !
Không phải là họ không muốn yên bình nhưng sóng gió cứ đẩy đưa khiến trái tim họ chẳng một phút giây thôi day dứt !
Trái tim Thiên Bình mỏng manh , ấm nóng nhưng không kém phần đành hanh ,gay gắt.
Trái tim Thiên Bình dám yêu nhưng dám hận.Nhất thời là hận kẻ làm vụn vỡ yêu thương và sau đó là oán trách số phận !
Trái tim Thiên Bình đủ thánh thiện để xót xa cho những gì thương cảm ,nhưng cũng đủ lãnh khốc để chì chiết cho những gì tàn nhẫn !
Trái tim Thiên Bình đủ cao cả để làm nên những gì vĩ đại, nhưng chẳng có ai nói họ không biết hẹp hòi khi thống khổ bủa vây!
Vì trái tim luôn mâu thuẫn nhưng lại là một thể thống nhất.Và Thiên Bình vẫn đủ lý trí để dung hòa được nó.
Phải chăng vì thế nên Trái tim Thiên Bình khó hiểu ,Con người Thiên Bình đa nhân cách !
***
~ Để 1 Thiên Bình thích bạn thì thật là dễ nhưng để Thiên Bình yêu bạn thì là cả 1 vấn đề.
~ Để 1 Thiên Bình cười tươi trước mắt bạn không khó nhưng để họ khóc trước mắt bạn mới là 1 điều không hề dễ dàng.
~ Để 1 Thiên Bình chú ý không khó nhưng để họ mở cửa trái tim của mình thì chưa chắc bạn đã làm được !!!
***
1. Thiên Bình thích không nhát, Thiên Bình yêu sẽ nhát
2. Là những người rất vui tính
biết đùa giỡn và có phần con nít 3. Thiên Bình thường chơi rất đẹp với bạn bè
có khi mới quen cũng nhiệt tình giúp đỡ 4. Bạn nói dối với một Thiên Bình, cậu ấy cười cười như trúng bẫy, chỉ là xã giao thôi, Thiên Bình rất tế nhị (và chắc chắn họ biết bạn nói xạo ^^)
5. Lừa dối một Thiên Bình, bạn chắc chắn sẽ nằm ở vị trí quen theo nghĩa quen thông thường, giá trị gần bằng 0. Đừng lo
họ không nói xấu bạn đâu 6. Thường giữ được vẻ ngoài thanh xuân lâu dài.
7. Sẵn sàng chi tiền mua những gì mình cho là đáng.
8. Có số đào hoa, nhiều yếu tố tốt hội tụ nhưng mà lại cứ long đong lận đận (không dễ làm 1 Thiên bình yêu sâu đậm đâu đấy)
9. Thiên Bình sống rất tình cảm

***
Thiên Bình tựa như ly nước lúc nào cũng khao khát được chứa đầy yêu thương, dù là tình yêu của một người đặc biệt hay tình yêu của bạn bè, người thân, Thiên Bình cũng mong muốn có thật nhiều. Thế nên Thiên Bình của chúng ta nếu vẫn chưa lấp đầy tình yêu bởi một người đặc biệt, hãy dùng sự yêu thương để lấp đầy chiếc cốc của mình bằng tình yêu thương của bạn bè và gia đình Thiên Bình nhé.
***
Người ta thường nói Thiên Bình lăng nhăng và hời hợt nhưng liệu đó có phải sự thật?
Theo mình thấy Thiên Bình không như vậy. Thực ra họ rất thuần khiết, kiên định trong tình yêu và sâu sắc trong suy nghĩ; những gì họ thể hiện ra như là cái lớp VỎ BỌC của họ. Thiên Bình luôn cảm thấy cô đơn và họ sợ cô đơn nên đối với họ bạn bè là rất quan trọng để họ cảm nhận được mình không phải là kẻ duy nhất trên cõi đời này dù đó chỉ là cảm nhận bằng mắt. Họ có rất nhiều bạn bè, đi đến đâu họ cũng có thể có bạn nhưng bạn cứ thử tưởng tượng trái tim tình bạn của Thiên Bình được phân chia như các tầng lớp địa chất.
- Tầng 1 là những người họ gặp 1 lần, nói chuyện sơ qua.
Đặc điểm: những người này nếu nhờ việc trong khả năng của Thiên Bình thì người Thiên Bình sẽ gật đầu đồng ý. Nhưng ngượclại, Thiên Bình rất hạn chế nhờ những người này, chỉ khi thật sự cần thì họ sẽ nhờ hoặc họ sẽ cố chấp tự giải quyết.
- Tầng 2 là những người bạn mà họ đã giao tiếp, gặp gỡ nói chuyện vui vẻ.
Đặc điểm: những người này có thể nhờ Thiên Bình hầu hết mọi việc miễn không đi ngược tư tưởng đạo đức, quá tốn công sức hay là những việc Thiên Bình không thấy an tâm. Đôi khi Thiên Bình sẽ nhờ sự giúp đỡ của những người này. Thông thường những người này cảm thấy Thiên Bình hơi kì lạ và họ thường không hiểu nổi con người Thiên Bình.
- Tầng 2 là những người bạn thân thiết
Đặc điểm: khi Thiên Bình đi đâu bạn sẽ thường thấy những người này xuất hiện bên cạnh Thiên Bình. Đôi khi Thiên Bình sẵn sàng giúp họ không nề hà khó khăn. Và những khi nào Thiên Bình thấy buồn chán, cô đơn. Họ luôn là những người Thiên Bình tìm đến. Những người này đã dần dần biết được con người thật của Thiên Bình như thế nào nhưng chưa thực sự hiểu hết.
- Tầng 3 là 1 hoặc vài người bạn thực sự thân thiết
Đặc điểm: đây là những người bạn rất quan trọng đối với Thiên Bình, họ sẽ luôn nhận được sự quan tâm giúp đỡ của Thiên Bình, có gì tốt Thiên Bình luôn muốn chia sẻ với họ. Họ là người phần nào hiểu được Thiên Bình là người ra sao, những gì sâu kín trong tâm trí Thiên Bình và luôn tạo cho Thiên Bình cảm giác thoải mái, thả lỏng.
- Tầng 4 đây là tầng sâu nhất và khó khăn nhất
Đặc điểm: gần như không mấy ai có thể chạm đến nó, nếu có thì chắc chỉ có người bạn đời mà Thiên Bình hết mực yêu thương, người thực sự hiểu Thiên Bình, biết trong tình huống này Thiên Bình sẽ suy nghĩ gì và hành động gì, cần gì và muốn gì,… Người này vì quá hiểu nội tâm của Thiên Bình mà Thiên Bình sẽ làm mọi việc mang lại hạnh phúc cho người đó và luôn giữ người ở bên mình, không thể đánh mất….
***
Thiên Bình sợ nhất là bị lừa dối, họ rất nhạy cảm lại được trời phú cho cái khả năng đồng cảm, đôi khi nó như là 1 món quà tạo hóa ban cho họ, đôi khi nó là 1 lời nguyền làm họ luôn dễ tổn thương. Khi bạn tâm sự với họ, bạn sẽ cảm thấy họ rất hiểu mình, và thường đưa ra những lời khuyên có ích và để chính bạn tự lựa chọn. Đó chính là món quà. Họ có thể lắng nghe và thấu hiểu, vì vậy bạn bè bên họ rất nhiều và thường họ sẽ sẵn sàng trở thành chỗ trút bầu tâm sự.
Nhưng đôi khi họ sẽ vì những gì họ chứng kiến, nhận biết xung quanh mình mà đâm ra sợ hãi, lại thêm tính nhát gan và tính hay suy nghĩ nên họ thường có xu hướng đóng cửa trái tim mình, chọn con đường ích kỉ và an toàn nhất cho con tim mình. Sẽ chỉ có ai xứng đáng mới có thể vượt qua. Vậy nên nếu yêu Thiên Bình xin đừng lừa dối và làm tổn thương họ. Nếu bạn không thực sự yêu họ thì đừng thử mở cửa trái tim họ. Trong tình yêu, họ không bao giờ có thể chấp nhận phép thử, "chỉ có vào và mãi ở trong hay cứ yên vị" và "hài lòng với vị trí nằm ngoài của mình đi" và hãy đảm bảo, sẵn sàng chứng minh rằng sự lựa chọn đó là chắc chắn.
Khi theo đuổi 1 Thiên Bình, đừng bao giờ tỏ ra vồ vập, điên cuồng, dù bạn có nghĩ hành động đó lãng mạn đến đâu đi chăng nữa cũng sẽ chỉ làm họ sợ mà chạy đi mất, đừng tỏ ra thô lỗ, ngạo mạn hay kiêu căng, ngoại hình của bạn họ cũng không đòi hỏi bạn đẹp trai xinh gái hay xài đồ hiệu nhưng ít nhất trông bạn cũng đừng quá xuề xòa, thiếu lịch sự. Có thể lần đầu gặp họ còn cho qua nhưng nếu những lần sau bạn còn tiếp diễn thì dù cố đến mấy cũng không bao giờ có được trái tim của Thiên Bình.
Đúng vậy, trong Thiên Bình có cái khí chất vương giả tỏa ra nên đôi khi bạn sẽ thấy họ kiêu kì, độc đoán nhưng đa số bạn sẽ thấy họ rất vui vẻ, hòa đồng. 1 khi đã công khai theo đuổi họ hay hối lỗi và muốn sửa lỗi lầm đừng bao giờ xin họ cho bạn 1 cơ hội. Vì sao ư? Trong tình yêu, họ không thích những kẻ lụy tình, đối với họ, người bạn đời lý tưởng phải là 1 người làm họ thấy NỂ và đáng TÔN TRỌNG, 1 người đã cầu xin cho 1 cơ hội thì vừa không hiểu Thiên Bình vừa không còn là gì để họ tôn trọng nữa.
Đối với mọi hoàn cảnh, trường hợp, họ luôn tha thứ, rộng lượng nhưng đừng nhìn bề ngoài, họ đang dâng cho bạn cơ hội để lập lại lỗi lầm đó. Không phải họ muốn gài bẫy bạn, họ muốn thử thách bạn, xem bạn có xứng đáng để tha thứ nữa không. Kể cả khi bạn yêu đơn phương 1 Thiên Bình, chỉ cần họ cảm thấy bạn có tình cảm với họ, họ sẽ ÂM THẦM bật đèn xanh và trao cơ hội để bạn tiến tiếp, nhưng tiến được đến đâu là dựa vào sức của bạn, có thể bạn không biết nhưng họ luôn NGẦM quan sát, đánh giá bạn có xứng đáng để họ yêu không hãy chứng minh bằng hành động và thời gian. Để nói từ "yêu" chỉ cần vài phút nhưng để chứng minh được điều đó sẽ là cả cuộc đời.
Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013
Chia Tay Em Rồi Anh Có Hạnh Phúc Không???
Người đăng: Unknown vào lúc 22:06 0 nhận xét
Lại một ngày trời chuẩn bị mưa phải không anh? Trời buồn cũng giống như tâm trạng của em bây giờ vậy anh ak!
Chúng ta hãy thôi nói về quá khứ anh nhé, quá khứ như cơn mưa buồn mà em đã từng bước, lạnh và buốt.
Hãy nghe về hiện tại anh nhé, hiện tại là cơn gió thổi qua trong đêm. Hiện tại là cô đơn hữu hình và niềm đau nhân gấp bội.
Hãy nghe về hiện tại, hiện tại chẳng có nắng như xưa, ẩm ướt và nhàn nhạt. Cái vị nhạt được chuyển thể từ vị đắng quá khứ đến đây. Trời lạnh lắm, đã hết cái lạnh của thời tiết mà còn đây là cái lạnh của tâm hồn.
Đưa tay đón gió, từng hạt mưa lướt qua những ngón tay. Thiếu quá!
Thiếu ai đi bên cạnh, thiếu hẳn một niềm tin, ngoảnh mặt lại thấy mình xa rời quá khứ, thấy mình sao chỉ có một mình?
Ngoảnh mặt lại phía sau, anh cũng xa quá khứ hơn cả em nữa, đôi chân anh vội vàng hơn đi về phía trước mà chẳng nhìn em lấy một lần, cái gì thúc giục anh từ phía xa ấy thế?
Mân mê lên kỉ niệm, lên những vết thương mãi chẳng lành. Kỉ niệm thì xót xa còn vết thương thì đau nhói. Có kịp trách ai đâu cho một lần tan vỡ, có kịp với tay đâu để níu kéo một mảnh tình chắp ghép. Tất cả bỗng tan ra, vỡ òa trong phút chốc, và đột nhiên trở thành xa lạ. Em nhớ rằng mình đã đọc được thế này:
Tìm: Một người quen đã trở thành xa lạ
Nhớ: Một người lạ đã từng quen
Chúng ta đã lùi về một bước phải hok anh? Ngày mình chia tay chúng ta đã lùi về cái thuở chưa quen. Ai cũng muốn thanh thản cho bản thân mình, ai cũng muốn thoát ra cái đang vò xé mình, nên vô tình ta lại lạc mất nhau.
Anh đã trở thành cái đã từng ở hiện tại, em đã trở thành cái đã từng trong trái tim anh. Ngày mình xa, em còn mong chờ nhiều lắm, vẫn cứ nghĩ rằng cái "tình cờ" ngày nào sẽ buộc chặt bước chân anh. Trước cái giả vờ mạnh mẽ của mình, em kiêu hãnh bước và vẫn luôn đánh mắt về phía anh. Không hiểu điều gì khiến em lại hi vọng nhiều như thế, không hiểu điều gì đã khiến em tự trói bước chân mình.
Rồi chợt một ngày em nhận ra, anh đã đi thật rồi. Tự ái của em sẽ không cho em quyền tìm anh lần nữa, em dường như chấp nhận độc bước một mình em. Trái tim em lên tiếng khóc, rơi từng giọt mặn mặn tận trong tim, đôi mắt chẳng còn nhìn anh nữa. Mình mất nhau từ đấy phải không anh?
Anh còn trách em được nữa không? Trái tim anh có phải có quá nhiều ngăn? Em vẫn chờ anh ở đó mà bước chân anh thì càng ngày càng xa em thêm mãi vậy? Vậy ta trách ai đây?
Chẳng trách ai cả, như anh nói tình cờ là duyên số thì phải chăng định mệnh bắt ta phải quên nhau, đưa ta đến một nơi chẳng có người kia, chỉ có những đôi tay xa lạ khác.
Anh à!
Anh hạnh phúc không anh? Chia tay em rồi anh hạnh phúc không anh? Bên người rồi anh hạnh phúc không anh? Đi cạnh người giữa cái nắng ngập phố, anh có nhớ những giọt mưa giữa cái lạnh ê chề không anh? Hứa với người "sẽ yêu mãi" anh có nhớ cái gia đình ta từng mơ ước không anh? Nếu anh hạnh phúc thì em chẳng giả vờ cao thượng chúc phúc cho anh nữa được không anh? Cho em được chúc cho cuộc đời em êm ấm, cho em được sống trong nắng giữa cái lạnh mùa đông.
Em sẽ lại chờ một ngày nắng, một ngày có nắng trên môi sẽ lại rạng ngời. chờ một ngày nắng lên qua hàng cây,chờ một ngày em có thể nhấc chân đi qua vị trí mình đang đứng, bước mạnh đi - nào có phải sai lầm.
Em!
Em khóc được không anh? Khóc cho em còn biết mình yếu đuối, khóc cho em còn biết mình còn biết yêu anh. Khóc cho đôi mắt em lại sáng hơn một niềm tin mới, khóc để biết em vĩnh biệt một tình yêu.
Em dù cố gắng đến đâu cũng vẫn là em, không tô vẽ, không nhuộm màu. Có cố gắng đến đâu rồi phút chốc em cũng là em của ngày xưa. Cái lạnh lùng chỉ như cái vỏ ốc bao quanh em, vẫy vùng trong nó để thoát ra, đối diện em có đang kiếm tìm một bến bờ đỗ tạm? Em hứa sẽ không đi sai như thế, sẽ không làm tổn thương ai như thế. Lòng kiêu hãnh của em còn nhiều lắm, tự ái của em còn cao lắm, đừng trách em nữa được không anh? Đừng đổ lỗi cho em nữa anh nhé! Em không làm cho anh đi yêu người khác đâu, em không làm mình mất nhau đâu anh ạ! Vì nơi đây em vẫn còn đợi anh về đấy chứ.
Đừng than trách em làm gì khi anh đang ấm êm anh nhé! Cho em được một lần thầm trách anh vô tình làm con tim em bật khóc đi. Đừng trách em khi giờ đây em ngồi khóc còn anh thì cười tươi hạnh phúc nhé. Hạnh phúc của anh đang là niềm đau của em, sự ấm áp của anh là sự buốt giá của em. Hãy thôi trách em nhàn nhạt để anh chán trường bỏ ra đi, thôi trách em chẳng hiểu anh để anh cứ buồn hoài, vì giờ đây em một mình, còn anh thì đang hạnh phúc.
Anh à! Chào anh nhé, hãy an lòng để nơi ấy bình yên anh ạ!
Gửi Anh
Người đăng: Unknown vào lúc 07:41 0 nhận xét
Anh ak,
Anh biết hôm nay em đã đi tới đâu hok anh? Thật tình cờ và cũng thật buồn biết bao. Một người bạn đã rủ em đi ăn, nơi mà người đó bảo bánh xèo ở đó ăn rất ngon. Một món ăn mà em với anh cũng rất thích. Và rồi em đã chẳng ăn được gì khi mà.............cái quán mà người đó đưa em vào là cái quán mà anh và em đã từng đi.
Nhìn lại cái bàn cũ, nơi anh và em đã ngồi. Chúng ta trò chuyện vui vẻ và hạnh phúc biết bao phải hok anh??? Một cái gì đó chợt nhói trong lòng, tim em thắt lại vì đau.
Nơi thứ hai mà người đó đưa em đi dạo là cái nơi mà..............em đã khóc rất nhiều để mong níu kéo anh ở lại bên em. Chẳng thể kìm được lòng, nước mắt em bỗng rơi trong vô thức. Em khóc cho sự kìm nén bấy lâu nay, khóc vì nỗi nhớ anh.
Thật là sự trùng hợp khiến con người ta phải đau lòng đúng hok anh?Em nhớ anh nhiều lắm anh ak, giờ đây em ước gì anh có thể xuất hiện bên cạnh em và ôm em vào lòng thì tốt biết mấy hả anh??? Em nhớ vòng tay của anh lắm, nhớ nụ cười, nhớ anh nhiều lắm anh ah???
Anh hãy mau trở về bên cạnh em có được hok anh???
Anh biết hôm nay em đã đi tới đâu hok anh? Thật tình cờ và cũng thật buồn biết bao. Một người bạn đã rủ em đi ăn, nơi mà người đó bảo bánh xèo ở đó ăn rất ngon. Một món ăn mà em với anh cũng rất thích. Và rồi em đã chẳng ăn được gì khi mà.............cái quán mà người đó đưa em vào là cái quán mà anh và em đã từng đi.
Nhìn lại cái bàn cũ, nơi anh và em đã ngồi. Chúng ta trò chuyện vui vẻ và hạnh phúc biết bao phải hok anh??? Một cái gì đó chợt nhói trong lòng, tim em thắt lại vì đau.
Nơi thứ hai mà người đó đưa em đi dạo là cái nơi mà..............em đã khóc rất nhiều để mong níu kéo anh ở lại bên em. Chẳng thể kìm được lòng, nước mắt em bỗng rơi trong vô thức. Em khóc cho sự kìm nén bấy lâu nay, khóc vì nỗi nhớ anh.
Thật là sự trùng hợp khiến con người ta phải đau lòng đúng hok anh?Em nhớ anh nhiều lắm anh ak, giờ đây em ước gì anh có thể xuất hiện bên cạnh em và ôm em vào lòng thì tốt biết mấy hả anh??? Em nhớ vòng tay của anh lắm, nhớ nụ cười, nhớ anh nhiều lắm anh ah???
Anh hãy mau trở về bên cạnh em có được hok anh???
Lá thư cuối cùng gửi người tôi yêu.
Người đăng: Unknown vào lúc 07:27 0 nhận xét
Thứ 7 ngày 23 tháng 03 năm 2013
Anh còn nhớ hôm nay là ngày gì hok anh? Có lẽ chỉ có mình em là nhớ ngày này mà thôi phải hok anh? Đã từ lâu lắm rồi chuyện của anh và em đã không còn là điều mà anh phải quan tâm nhiều nữa rồi...
Trong suy nghĩ của em bây giờ chuyện của em và anh cứ như mới hôm qua ấy anh ak.....
Cái lần gặp nhau mà có thể xem là định mệnh ấy, thật vui phải hok anh? Lúc đó em thấy mình hồn nhiên biết bao, lần đầu tiên nắm tay anh mà chẳng thấy ngại tẹo nào. Nhưng cũng thú thật lúc đó em cũng chẳng nhớ nổi anh tên gì nữa, anh thì lại khác anh lại nhớ tên em. Chúng ta đã có một buổi tối làm quen thật vui đúng hok anh???
Em cũng hok ngờ tình cảm của chúng ta lại tiến triển nhanh đến như vậy??? Lúc đó em sợ lắm anh ak??? Sợ cái gì đến nhanh quá thì cũng sẽ đi rất nhanh. Nhưng anh và gia đình đã mang đến cho em niềm tin, niềm tin vào một tình yêu bền vững và một gia đình hạnh phúc.^^
Cái lần đầu tiên em về nhà anh, em rất lo và sợ biết bao? Em sợ gia đình anh sẽ không thương em, sẽ không chấp nhận cho em và anh quen nhau....Sợ nhiều điều lắm anh ak. Vì em đọc trên báo và thấy nhiều người dù yêu nhau như thế nào đi nữa nhưng gia đình mà không đồng ý thì họ cũng sẽ không thể nào đến với nhau một cách hạnh phúc được.
Nhưng mọi lo lắng của em đã không còn khi em gặp gỡ mọi người trong gia đình mình. Anh có một gia đình thật hạnh phúc. Ở bên mọi người em cảm nhận được cái gọi là không khí gia đình. Em đã rất vui vì mọi người đều rất yêu quí em và xem em như một thành viên của gia đình mình.
Nhưng rồi nỗi lo lại đến khi em phải đối mặt với gia đình mình. Em sợ gia đình em sẽ không yêu thương anh bằng gia đình anh đã yêu quý em. Em sợ sẽ gặp sự phản đối từ gia đình. Nhưng có lẽ ông trời cũng không phụ lòng con người đúng hok anh??? Em rất vui vì người khó tính như Ba em lại rất yêu quý anh, vì anh của em rất là dễ thương mà ^^.
Em thầm cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ cho anh và em. Cảm ơn gia đình anh nhiều lắm!
Và rồi em tin, em tin rằng anh và em sẽ chẳng bao giờ rời xa nữa.
Nhưng có lẽ qui luật " cái gì đến nhanh thì sẽ đi nhanh và cái gì dễ dàng có được thì cũng mau chán " đúng phải hok anh???
Tình yêu của em và tình thương của hai bên gia đình vẫn không thể giúp em níu giữ lấy trái tim của anh??? Bao nhiêu lời yêu thương, bao nhiêu kỉ niệm, bao nhiêu thời gian để xây đắp cho tình cảm anh và em.....Tất cả, tất cả.......và tất cả phải dừng lại chỉ vì " Tình cảm anh dành cho em không còn là tình yêu nữa". Em đã không tin vào điều đó. Em chỉ mong đó chỉ là suy nghĩ nhất thời của anh và hôm sau thức dậy anh sẽ nói với em " anh chỉ nói đùa thôi em ak, anh vẫn còn yêu em".
Có lẽ từ nhỏ tới lúc đó chưa bao giờ em sợ mất một điều gì đó đến như vậy? Em đã cố gắng để có thể níu giữ lấy anh, để có thể anh đổi ý và quay trở lại bên em. Nhưng có lẽ tất cả mọi cố gắng của em chỉ càng làm anh ngày càng xa em. Em cảm nhận, sự xuất hiện của em luôn làm cho anh cảm thấy không thoải mái phải hok anh? Em càng cố gắng gần anh thì anh lại càng rời xa em.
Và rồi em đã quyết định, một quyết định mà em nghĩ rất khó khăn đối với em. Đó là rời xa anh mãi mãi! Rời xa anh, để anh có thể thấy thoải mái hơn, để anh có thể sống vui vẻ và hạnh phúc hơn, để nụ cười mà em vẫn khen là đẹp có thể xuất hiện thường xuyên hơn.
Không biết bao giờ em mới được gặp lại anh??? Có lẽ đúng như lời em đã từng nói với anh " Khi nào anh đám cưới chúng ta sẽ gặp lại nhau, và lúc đó anh nhớ giữ lời nhé ,anh sẽ giới thiệu với mọi người em là người yêu của anh, anh nhé!"
Có lẽ đây là món quà cuối cùng mà em dành tặng anh. Nhân ngày mà em luôn xem đây là ngày kỉ niệm quen nhau của hai chúng mình.
Anh còn nhớ hôm nay là ngày gì hok anh? Có lẽ chỉ có mình em là nhớ ngày này mà thôi phải hok anh? Đã từ lâu lắm rồi chuyện của anh và em đã không còn là điều mà anh phải quan tâm nhiều nữa rồi...
Trong suy nghĩ của em bây giờ chuyện của em và anh cứ như mới hôm qua ấy anh ak.....
Cái lần gặp nhau mà có thể xem là định mệnh ấy, thật vui phải hok anh? Lúc đó em thấy mình hồn nhiên biết bao, lần đầu tiên nắm tay anh mà chẳng thấy ngại tẹo nào. Nhưng cũng thú thật lúc đó em cũng chẳng nhớ nổi anh tên gì nữa, anh thì lại khác anh lại nhớ tên em. Chúng ta đã có một buổi tối làm quen thật vui đúng hok anh???
Em cũng hok ngờ tình cảm của chúng ta lại tiến triển nhanh đến như vậy??? Lúc đó em sợ lắm anh ak??? Sợ cái gì đến nhanh quá thì cũng sẽ đi rất nhanh. Nhưng anh và gia đình đã mang đến cho em niềm tin, niềm tin vào một tình yêu bền vững và một gia đình hạnh phúc.^^
Cái lần đầu tiên em về nhà anh, em rất lo và sợ biết bao? Em sợ gia đình anh sẽ không thương em, sẽ không chấp nhận cho em và anh quen nhau....Sợ nhiều điều lắm anh ak. Vì em đọc trên báo và thấy nhiều người dù yêu nhau như thế nào đi nữa nhưng gia đình mà không đồng ý thì họ cũng sẽ không thể nào đến với nhau một cách hạnh phúc được.
Nhưng mọi lo lắng của em đã không còn khi em gặp gỡ mọi người trong gia đình mình. Anh có một gia đình thật hạnh phúc. Ở bên mọi người em cảm nhận được cái gọi là không khí gia đình. Em đã rất vui vì mọi người đều rất yêu quí em và xem em như một thành viên của gia đình mình.
Nhưng rồi nỗi lo lại đến khi em phải đối mặt với gia đình mình. Em sợ gia đình em sẽ không yêu thương anh bằng gia đình anh đã yêu quý em. Em sợ sẽ gặp sự phản đối từ gia đình. Nhưng có lẽ ông trời cũng không phụ lòng con người đúng hok anh??? Em rất vui vì người khó tính như Ba em lại rất yêu quý anh, vì anh của em rất là dễ thương mà ^^.
Em thầm cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ cho anh và em. Cảm ơn gia đình anh nhiều lắm!
Và rồi em tin, em tin rằng anh và em sẽ chẳng bao giờ rời xa nữa.
Nhưng có lẽ qui luật " cái gì đến nhanh thì sẽ đi nhanh và cái gì dễ dàng có được thì cũng mau chán " đúng phải hok anh???
Tình yêu của em và tình thương của hai bên gia đình vẫn không thể giúp em níu giữ lấy trái tim của anh??? Bao nhiêu lời yêu thương, bao nhiêu kỉ niệm, bao nhiêu thời gian để xây đắp cho tình cảm anh và em.....Tất cả, tất cả.......và tất cả phải dừng lại chỉ vì " Tình cảm anh dành cho em không còn là tình yêu nữa". Em đã không tin vào điều đó. Em chỉ mong đó chỉ là suy nghĩ nhất thời của anh và hôm sau thức dậy anh sẽ nói với em " anh chỉ nói đùa thôi em ak, anh vẫn còn yêu em".
Có lẽ từ nhỏ tới lúc đó chưa bao giờ em sợ mất một điều gì đó đến như vậy? Em đã cố gắng để có thể níu giữ lấy anh, để có thể anh đổi ý và quay trở lại bên em. Nhưng có lẽ tất cả mọi cố gắng của em chỉ càng làm anh ngày càng xa em. Em cảm nhận, sự xuất hiện của em luôn làm cho anh cảm thấy không thoải mái phải hok anh? Em càng cố gắng gần anh thì anh lại càng rời xa em.
Và rồi em đã quyết định, một quyết định mà em nghĩ rất khó khăn đối với em. Đó là rời xa anh mãi mãi! Rời xa anh, để anh có thể thấy thoải mái hơn, để anh có thể sống vui vẻ và hạnh phúc hơn, để nụ cười mà em vẫn khen là đẹp có thể xuất hiện thường xuyên hơn.
Không biết bao giờ em mới được gặp lại anh??? Có lẽ đúng như lời em đã từng nói với anh " Khi nào anh đám cưới chúng ta sẽ gặp lại nhau, và lúc đó anh nhớ giữ lời nhé ,anh sẽ giới thiệu với mọi người em là người yêu của anh, anh nhé!"
Có lẽ đây là món quà cuối cùng mà em dành tặng anh. Nhân ngày mà em luôn xem đây là ngày kỉ niệm quen nhau của hai chúng mình.
"Một sinh nhật thật đáng để nhớ phải hok anh?"
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)








